Thời gian qua, trên một số
trang mạng, các thế lực phản động ra sức kêu gọi “Việt Nam không cần chống diễn
biến hòa bình nữa”. Đây chính là chiêu bài mới của các thế lực phản động hòng
chống phá cách mạng Việt Nam. Chúng ta cần nhận diện rõ chiêu bài này, để không
mắc mưu.
Từ chỗ phủ nhận sự hiện diện
của chiến lược “Diễn biến hòa bình”, coi đó là “con ngáo ộp” mà Đảng Cộng sản
Việt Nam “hù dọa” nhân dân; gần đây, những người thiếu thiện chí với sự lãnh đạo
của Đảng lại khẳng định: “Việt Nam không cần chống diễn biến hòa bình nữa”(!).
Thế là từ phủ nhận, nay lại thừa nhận, nhưng để dễ bề lừa gạt dư luận và làm
cho mọi người mất cảnh giác, họ nói rằng: “Chiến lược này đã kết thúc sứ mệnh,
do các “cựu thù” đã thành đối tác toàn diện hay đối tác chiến lược của Việt
Nam”(!).
Có thể khẳng định ngay rằng,
sự thay đổi thái độ nói trên chỉ là thủ đoạn mới, nhằm thực thi chiến lược “Diễn
biến hòa bình” trong bối cảnh mới ở Việt Nam có hiệu quả hơn. Thủ đoạn đó rất
tinh vi và vô cùng nguy hiểm, bởi nó sẽ tạo nên sự mơ hồ, mất cảnh giác trong
cán bộ, đảng viên và nhân dân ta, nhất là những người không biết tường tận về bản
chất, thủ đoạn của chiến lược này. Trên cơ sở đó, họ có thể đạt được mục đích
cuối cùng là thủ tiêu chủ nghĩa xã hội, như chính cựu Tổng thống Mỹ R. Ních-xơn
tuyên bố trong cuốn sách “1999 - chiến thắng không cần chiến tranh”. Vì thế,
trong khi “thực hiện nhất quán đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, hòa bình, hợp
tác và phát triển; đa dạng hóa, đa phương hóa trong quan hệ đối ngoại; chủ động
và tích cực hội nhập quốc tế; là bạn, là đối tác tin cậy và thành viên có trách
nhiệm của cộng đồng quốc tế”, chúng ta phải thường xuyên đề cao cảnh giác, kiên
trì thực hiện phương châm “vừa hợp tác, vừa đấu tranh”, kiên quyết làm thất bại
âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch.
Cuộc chiến chống “diễn biến
hòa bình” vẫn còn tiếp tục, bởi các lý do sau:
Trước hết, do mục đích
cuối cùng và xuyên suốt mà chiến lược “Diễn biến hòa bình” đặt ra là xóa bỏ
hoàn toàn chủ nghĩa xã hội vẫn còn ở phía trước. Nhìn lại quá trình hình thành
và hoàn chỉnh chiến lược “Diễn biến hòa bình” có thể thấy: từ khi chỉ là ý tưởng
(cuối những năm 40 của thế kỷ XX), đến khi trở thành chiến lược hoàn chỉnh (cuối
thập kỷ 80 của thế kỷ XX), “Diễn biến hòa bình” bao giờ cũng là bộ phận quan trọng
trong chiến lược toàn cầu phản cách mạng của chủ nghĩa đế quốc, nhằm mục đích
xóa bỏ hoàn toàn chủ nghĩa xã hội trên mọi phương diện; dù cho đó chỉ là một hệ
tư tưởng, một xu thế phát triển, một phong trào hiện thực, hay là một hình thái
kinh tế - xã hội, một hệ thống giá trị đã tồn tại, v.v. Do vậy, một khi chủ
nghĩa xã hội còn, dưới hình thức nào, thì chiến lược “Diễn biến hòa bình” chưa
vãn hồi sứ mệnh như người ta lòe bịp. Theo đó, cuộc đấu tranh chống “diễn biến
hòa bình” của các lực lượng tiến bộ, yêu chuộng hòa bình và chủ nghĩa xã hội vẫn
tiếp tục diễn ra, như một tất yếu. Và đương nhiên Việt Nam không phải là ngoại
lệ.
Thứ hai, đây là cuộc chiến
khó phân biệt chiến tuyến, nhưng diễn ra một cách dai dẳng, rất quyết liệt,
trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. “Diễn biến hòa bình” là sự kế tục thứ
chính trị của các thế lực chống cộng, nhưng bằng thủ đoạn phi vũ trang; phản
ánh tính chất phức tạp, lâu dài của cuộc đấu tranh giữa chính nghĩa và phi
nghĩa. Sử dụng những cuộc tiến công “ngầm”, “mềm” trên tất cả các lĩnh vực của
đời sống xã hội; thông qua các chiêu bài “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền”… kiểu
Mỹ, và Việt Nam vẫn đang là một trọng điểm chống phá bằng chiến lược “Diễn biến
hòa bình” của các thế lực thù địch, phản động. Là quốc gia đang tiến hành công
cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội, với vị trí địa chiến lược ở Đông Nam Á và châu
Á - Thái Bình Dương, Việt Nam luôn được các thế lực thù địch coi là một trọng
điểm chống phá bằng chiến lược “Diễn biến hòa bình”. H. Kít-xinh-giơ, nguyên
Ngoại trưởng, Cố vấn an ninh của Tổng thống Mỹ, từng nói: “Những người cộng sản
Việt Nam đã thắng trong chiến tranh, nhưng họ sẽ thua trong hòa bình. Trước
đây, cộng sản dùng súng để đuổi người Mỹ ra khỏi Sài Gòn, ngày nay người Mỹ sẽ
dùng đô-la để đuổi cộng sản ra khỏi Sài Gòn”. Ngay trong Tuyên bố bình thường
hóa quan hệ với Việt Nam (11-7-1995), Tổng thống Mỹ B. Clin-tơn cũng không giấu
ý đồ chuyển hóa chế độ chính trị ở Việt Nam, khi nói: “Tôi tin rằng việc bình
thường hóa và tăng cường các cuộc tiếp xúc giữa người Mỹ và người Việt Nam sẽ
thúc đẩy sự nghiệp tự do ở Việt Nam, như đã từng diễn ra ở Đông Âu và Liên Xô
trước đây”. Còn phát biểu tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia, nhân chuyến thăm Việt
Nam, Tổng thống Mỹ B. Ô-ba-ma không quên “gợi ý” Việt Nam thực hiện các vấn đề
về nhân quyền, như: “tự do ngôn luận”, “tự do lập hội”, “tự do biểu tình”,...
theo chuẩn mực Mỹ - những thứ mà các thế lực thù địch vẫn dùng trong chiến lược
“Diễn biến hòa bình” để chống phá Việt Nam.
Cũng phải thấy rằng, sự phát
triển các quan hệ hợp tác bình đẳng, cùng có lợi với nhiều nước (không phân biệt
chế độ chính trị) và nhiều tổ chức quốc tế đã tạo thuận lợi cho sự phát triển của
Việt Nam những năm qua. Tuy nhiên, với tính chất hai mặt của chính quyền một số
nước phương Tây mà trong thực tế vẫn tồn tại những âm mưu, hoạt động lợi dụng sự
phát triển các quan hệ hợp tác để thực hiện chiến lược “Diễn biến hòa bình” chống
Việt Nam.
Tất cả thực tiễn đó cho thấy:
các thế lực thù địch không từ bỏ thực hiện “diễn biến hòa bình” với nước ta; và
cuộc chiến, theo đó, vẫn tiếp diễn. Từ đó ta thấy mục tiêu của “diễn biến hòa
bình” là rất thâm độc, nhưng có đạt được hay không lại phụ thuộc vào chính
chúng ta. Hơn lúc nào hết mỗi người dân chúng ta phải hiểu được giá trị của hòa
bình mà chúng ta có được ngày hôm nay. Hiểu được giá trị của cuộc sống không có
bom đạn, khủng bố, được tự do mọi mặt… mặc dù đâu đó vẫn còn những vấn đề tiêu
cực xãy ra, vẫn còn cán bộ không gương mẫu, vẫn còn tham nhũng… Nhưng với những
gì chúng ta đã đạt được là không thể phủ nhận. Hãy giả sử nếu âm mưu chính trị
của những tên cơ hội đạt được, liệu chúng có lo cho ta được cuộc sống như hiện
nay không? Hay là sự xâu xé của những đảng phái để thâu tóm quyền lực, hay mượn
thế lực ngoại bang về giày xéo quê hương ta như chính I rắc, Xi ri … hiện nay.
Chúng ta hãy hành động bằng trái tim và khối óc của những người Việt Nam yêu nước
chân chính.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét