KHÔNG ĐỂ GIẶC NỘI XÂM TRỞ THÀNH CĂN BỆNH NAN Y CỦA CÁCH MẠNG VIỆT NAM

Hiện nay, chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch đang tập trung cao nhất mọi lực lượng mà chúng có thể tận dụng được nhằm tăng cường khả năng tấn công và hiệu quả của chiến lược “diễn biến hoà bình” nhằm phá hoại sự nghiệp cách mạng của chúng ta. Trong đó chúng đang tận dụng tối đa bọn “giặc nội xâm” – đồng minh quan trọng của chiến lược “Diễn biến hoà bình”
Giặc nội xâm là thứ giặc thường giấu mặt vô hình nhưng có thể xuất hiện ở mọi nơi, mọi chỗ, mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. Có thể hiểu thực chất của giặc nội xâm chính là cá nhân chủ nghĩa “việc gì cũng nghĩ đến lợi ích riêng của mình trước hết… không lo “mình vì mọi người” mà chỉ muốn “mọi người vì mình”. Từ chủ nghĩa cá nhân sinh ra trăm thứ bệnh nguy hiểm như quan liêu, mệnh lệnh, bè phái, chủ quan, tham ô, lãng phí… Nó trói buộc, nó bịt mắt những nạn nhân của nó. Những người này bất kỳ việc gì cũng xuất phát từ lòng tham muốn danh lợi, địa vị cho cá nhân mình, chứ không nghĩ đến lợi ích của giai cấp, của nhân dân.
Ngày nay, trong điều kiện toàn cầu hóa, quá trình hội nhập kinh tế diễn ra mạnh mẽ, thì “giặc nội xâm” trở nên cực kỳ nguy hiểm, nó không chỉ là bạn đồng minh, đồng hành mà còn như một thứ công cụ đắc lực trợ giúp cho các thế lực thù địch chống phá cách mạng nước ta.
Năm 1952, nhân dịp phát động phong trào sản xuất và tiết kiệm, Chủ tịch Hồ Chí Minh viết bài Thực hành tiết kiệm và chống tham ô, lãng phí, chống bệnh quan liêu. Người cho rằng: “Tham ô, lãng phí, quan liêu là một thứ giặc ở trong lòng. Nếu chiến sĩ và nhân dân ra sức chống giặc ngoại xâm mà quên chống giặc nội xâm, như thế là chưa làm tròn nhiệm vụ của mình”.
Bọn giặc này chúng “sống ký sinh” trên các căn bệnh của cá nhân chủ nghĩa. Đó chính là mảnh đất màu mỡ để các thế lực thù địch xâm nhập, triệt để khai thác, lợi dụng. Cũng như con người, nếu cơ thể khỏe mạnh thì ít có vi trùng xâm nhập, khi sức đề kháng kém, thì bệnh tật bùng phát. Lúc này chúng kết hợp với giặc ngoại xâm và trở nên rất nguy hiểm cho cách mạng trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội.
Nó làm suy thoái tư tưởng, chính trị, đạo đức lối sống của cán bộ, đảng viên; phá vỡ sự đoàn kết và sức mạnh của các tổ chức dẫn đến tình trạng “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” và cuối cùng chúng làm “đổi màu” chế độ ở nước ta. Biểu hiện ở tình trạng tham ô, tham nhũng thường xảy ra tràn lan trong các tổ chức quản lý kinh tế, tài chính… Làm cho lòng tin của một bộ phận dân với Đảng bị giảm sút…
Để chống giặc nội xâm các tổ chức đảng cần cảnh giác, nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu, đề cao tự phê bình và phê bình; phát huy vai trò gương mẫu người đứng đầu cơ quan, đơn vị; hoàn thiện cơ chế chính sách và hệ thống pháp luật chặt chẽ, đồng bộ.
Mỗi đảng viên cần phải ra sức học tập, tu dưỡng, tự điều chỉnh mình để tiến bộ; giải quyết tốt mối quan hệ giữa lợi ích cá nhân với tập thể, bởi mỗi người đều có tính cách, hoàn cảnh, đời sống riêng. “Nếu những lợi ích cá nhân không trái với lợi ích tập thể, thì không phải là xấu… Lợi ích chung của tập thể được bảo đảm thì lợi ích riêng của cá nhân mới có điều kiện để được đáp ứng”. Phòng ngừa, đấu tranh với "giặc nội xâm” không những góp phần làm cho Đảng ta trong sạch mà còn góp phần tích cực làm thất bại âm mưu DBHB của các thế lực thù địch hiện nay./.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét