NHÂN
CÁCH NGƯỜI CÁN BỘ, ĐẢNG VIÊN
Mỗi khi một bậc
tiền bối cách mạng ra đi là lòng tiếc thương lại trào lên trong cán bộ, đảng
viên và nhân dân ta. Những hình ảnh, những kỷ niệm, những câu chuyện đẹp về
những con người ấy lại râm ran.
Trong những ngày ngậm ngùi tiễn đưa nguyên Tổng Bí thư Đỗ Mười, ngoài câu
chuyện xung quanh những quyết định lớn của đồng chí trên cương vị trọng trách
thì cán bộ và người dân hay nhắc đến hình ảnh cương trực, năng nổ của người
lãnh đạo trong bộ quần áo giản dị. Gần gũi hơn là những chuyện “Bác Mười” với
người dân, với thanh, thiếu niên; tính ham học hỏi, ham đọc sách và đồ vật giá
trị nhất trong căn nhà của bác là những chiếc tủ đầy sách… Những hình ảnh, câu
chuyện ấy phản ánh chân thực về nhân cách người cách mạng nên rất tự nhiên, ăn
sâu vào lòng người.
Nhân cách của con người nói chung là
tổng hòa nhiều phẩm chất đạo đức. Nói đơn giản, người có nhân cách là người tử
tế. Nhân cách của người cán bộ, đảng viên chính là “cần, kiệm, liêm, chính, chí
công vô tư” như Chủ tịch Hồ Chí Minh-người sáng lập và rèn luyện Đảng ta đã
khái quát. Gọn hơn, Người nói: “Dĩ công vi thượng”-đặt việc công lên trên hết.
Ôn nhớ, truyền
lan những tấm gương của tiền nhân, những đồng chí lãnh đạo mẫu mực của Đảng,
Nhà nước hay những hình ảnh, câu chuyện tốt đẹp trong xã hội đương thời, cán
bộ, nhân dân ta đương nhiên không thể không tự soi vào chính mình, vào cuộc
sống hiện tại. Những chuyện “tiếng lành đồn xa” đi liền với “tiếng dữ đồn xa”
chẳng bao giờ thiếu và lắm lúc tiếng dữ át cả tiếng lành. Những vị xa cách
người dân, ăn trên ngồi trốc, nói nhiều làm ít… Những vị lợi dụng chức quyền,
tiêu xài tiền công lãng phí, bừa bãi, mưu lợi riêng, ăn chặn, ăn đút, ăn to, ăn
nhỏ, tham nhũng… Những vị vun vén cho người nhà, người thân, cánh hẩu… Những vị
“sáng cắp ô đi tối cắp về” yên phận thủ thường, thụ động chờ đợi, đùn đẩy trách
nhiệm… Những vị dẻo mồm, ăn nói ba hoa, thông tin vô trách nhiệm, ngoảnh mặt
trước cái sai, cái xấu… Trong mắt mọi người, họ đều thiếu nhân cách hoặc tệ hơn
là mất nhân cách. Họ không tôn trọng, không tuân thủ kỷ cương, luật pháp, không
tôn trọng mọi người và coi nhẹ danh dự bản thân. Sao có thể đổ lỗi cho hoàn
cảnh, cho những người xung quanh? Người cán bộ, đảng viên có nhân cách, có tấm
lòng-không thể như thế! Trong xã hội và ngay trong tập thể gần gũi họ có biết
bao con người trách nhiệm, trong sáng. Hãy coi đó là những tấm gương để noi
theo.
Phải có lòng yêu
thương để uốn nắn, đồng thời phải có thuốc đắng để ngăn ngừa, chữa trị những
tật bệnh, những bạo bệnh phát tác nơi những người như vậy. Cùng với việc trọng
dụng thường xuyên phương thuốc quý “tự phê bình và phê bình” Đảng và Nhà nước
ta mỗi giai đoạn, mỗi hoàn cảnh đều đưa ra những quy định để phòng ngừa, ngăn
chặn và xử lý những cán bộ, đảng viên, kể cả những người ở cương vị cao. Vì
vậy, quyết định ban hành và thực hiện Quy định về trách nhiệm nêu gương của cán
bộ, đảng viên, trước hết là Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên
Ban Chấp hành Trung ương tại Hội nghị Trung ương 8, khóa XII nhận được sự đồng
tình ủng hộ của cán bộ, nhân dân ta. Càng thêm tự hào và tin tưởng vào sự kiên
quyết, công minh khi Đảng ta có thêm một chỗ dựa để củng cố, phát huy tính tiên
phong gương mẫu của Đảng và đội ngũ đảng viên, giữ gìn, vun đắp cho cái gốc
nhân cách trong mỗi người vừa giữ vai trò lãnh đạo vừa là “công bộc của dân”.
Tin chắc rằng cán bộ, đảng viên tốt sẽ
được động viên, cổ vũ, và cũng tin rằng ngay những người đã từng mắc khuyết
điểm và sai lầm nhưng vẫn còn lương tâm, vẫn sẽ có cơ hội để sửa mình, hòa nhịp
cùng đội ngũ. Những tấm gương sẽ soi sáng, giục gọi những tấm gương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét